Chào bạn, có bao giờ bạn tự hỏi HIV là gì không? Đây là một chủ đề quan trọng mà chúng ta nên cùng nhau tìm hiểu để có thêm kiến thức, bảo vệ bản thân và cộng đồng. Hôm nay, mình sẽ chia sẻ với bạn một cách dễ hiểu nhất về HIV, từ khái niệm cơ bản, con đường lây nhiễm, các triệu chứng, cách chẩn đoán cho đến những biện pháp phòng tránh hiệu quả. Hãy cùng mình khám phá nhé!
HIV là gì? Khái niệm cơ bản về virus gây suy giảm miễn dịch ở người
Chắc hẳn bạn đã từng nghe đến cụm từ HIV rồi đúng không? Vậy HIV là viết tắt của cụm từ nào? Đó chính là Human Immunodeficiency Virus, hay còn gọi là virus gây suy giảm miễn dịch ở người.
HIV là viết tắt của cụm từ gì?
Như mình đã nói ở trên, HIV là chữ viết tắt của Human Immunodeficiency Virus. Để hiểu rõ hơn, chúng ta hãy cùng nhau phân tích từng từ nhé:
- Human: Chỉ rằng loại virus này chỉ gây bệnh ở người.
- Immunodeficiency: Nghĩa là sự suy giảm hệ miễn dịch, hệ thống phòng thủ tự nhiên của cơ thể chống lại bệnh tật.
- Virus: Một loại vi sinh vật rất nhỏ, có khả năng xâm nhập và nhân lên bên trong tế bào sống của vật chủ.
Vậy, tóm lại, HIV là một loại virus đặc biệt, nó tấn công và làm suy yếu hệ thống miễn dịch của chúng ta. Điều này khiến cơ thể mất dần khả năng chống lại các tác nhân gây bệnh từ bên ngoài như vi khuẩn, virus, nấm hay thậm chí là các tế bào ung thư.

Cơ chế tấn công của virus HIV vào hệ miễn dịch
Bạn có bao giờ thắc mắc HIV tấn công hệ miễn dịch của chúng ta như thế nào không? Hãy tưởng tượng hệ miễn dịch của chúng ta như một đội quân hùng mạnh, luôn sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ cơ thể khỏi những kẻ xâm lược gây bệnh. Trong đội quân này, có một loại tế bào rất quan trọng, được gọi là tế bào CD4+ T. Đây chính là những “tướng lĩnh” chỉ huy các hoạt động phòng thủ của hệ miễn dịch.
Virus HIV lại rất “thông minh” và xảo quyệt. Khi xâm nhập vào cơ thể, nó nhắm đến mục tiêu chính là các tế bào CD4+ T này. Virus HIV gắn vào bề mặt tế bào CD4+ T, sau đó xâm nhập vào bên trong và sử dụng bộ máy của tế bào để nhân lên thành vô số bản sao của chính nó. Quá trình này làm cho các tế bào CD4+ T bị phá hủy dần dần.
Cứ như vậy, theo thời gian, số lượng tế bào CD4+ T trong cơ thể người nhiễm HIV ngày càng giảm đi. Khi số lượng tế bào CD4+ T xuống quá thấp, hệ miễn dịch sẽ trở nên suy yếu nghiêm trọng, mất khả năng chống lại các bệnh nhiễm trùng và các bệnh ung thư thông thường. Lúc này, người nhiễm HIV sẽ chuyển sang giai đoạn cuối cùng của bệnh, được gọi là AIDS (Acquired Immunodeficiency Syndrome), hay Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải.
Con đường lây nhiễm HIV: Hiểu rõ để phòng tránh hiệu quả
Một trong những điều quan trọng nhất để phòng tránh HIV là phải hiểu rõ về các con đường lây nhiễm của virus này. HIV không dễ lây lan như các bệnh cảm cúm thông thường. Dưới đây là những con đường chính mà HIV có thể lây truyền:
Lây truyền qua đường máu: Những hành vi nào tiềm ẩn nguy cơ?
Virus HIV có thể tồn tại trong máu của người nhiễm bệnh. Do đó, bất kỳ hành vi nào dẫn đến việc tiếp xúc trực tiếp với máu của người nhiễm HIV đều có thể gây lây truyền. Các hành vi tiềm ẩn nguy cơ bao gồm:
- Sử dụng chung bơm kim tiêm: Đây là con đường lây nhiễm HIV phổ biến nhất, đặc biệt ở những người tiêm chích ma túy. Khi một người đã sử dụng bơm kim tiêm có dính máu của người nhiễm HIV, virus có thể dễ dàng xâm nhập vào máu của người khác khi họ sử dụng lại bơm kim tiêm đó.
- Tiếp xúc trực tiếp với máu của người nhiễm HIV qua vết thương hở: Nếu máu của người nhiễm HIV tiếp xúc trực tiếp với vết thương hở trên da hoặc niêm mạc của người khác, virus có thể xâm nhập vào cơ thể.
- Truyền máu hoặc các chế phẩm từ máu không an toàn: Trước đây, việc truyền máu không được kiểm soát chặt chẽ có thể dẫn đến lây nhiễm HIV. Tuy nhiên, hiện nay, các quy trình sàng lọc máu đã được thực hiện rất nghiêm ngặt, giúp giảm thiểu tối đa nguy cơ này.
- Dùng chung các vật dụng cá nhân có thể dính máu: Ví dụ như dao cạo râu, bàn chải đánh răng, kim xăm, kim bấm lỗ tai… Nếu những vật dụng này có dính máu của người nhiễm HIV và được người khác sử dụng lại, nguy cơ lây nhiễm là hoàn toàn có thể xảy ra.
Lây truyền qua đường tình dục: Các hình thức quan hệ tình dục và mức độ rủi ro
Quan hệ tình dục không an toàn là con đường lây nhiễm HIV phổ biến thứ hai. Virus HIV có thể tồn tại trong tinh dịch, dịch tiết âm đạo và dịch tiết hậu môn của người nhiễm bệnh. Do đó, khi quan hệ tình dục mà không sử dụng các biện pháp bảo vệ, virus có thể dễ dàng lây truyền từ người này sang người khác. Mức độ rủi ro lây nhiễm HIV khác nhau tùy thuộc vào hình thức quan hệ tình dục:
- Quan hệ tình dục qua đường hậu môn: Đây là hình thức có nguy cơ lây nhiễm HIV cao nhất do niêm mạc hậu môn rất mỏng và dễ bị tổn thương trong quá trình quan hệ.
- Quan hệ tình dục qua đường âm đạo: Nguy cơ lây nhiễm HIV qua đường âm đạo cũng khá cao, đặc biệt là khi không sử dụng bao cao su.
- Quan hệ tình dục bằng miệng (oral sex): Nguy cơ lây nhiễm HIV qua đường miệng thấp hơn so với quan hệ qua đường hậu môn hoặc âm đạo, nhưng vẫn có khả năng xảy ra nếu có vết thương hở trong miệng hoặc ở bộ phận sinh dục.
Lây truyền từ mẹ sang con: Biện pháp phòng ngừa cho phụ nữ mang thai
Phụ nữ mang thai nhiễm HIV có thể truyền virus cho con trong quá trình mang thai, khi sinh hoặc khi cho con bú. Tuy nhiên, với sự phát triển của y học hiện đại, nguy cơ lây truyền HIV từ mẹ sang con có thể giảm thiểu đáng kể nếu người mẹ được chẩn đoán sớm và điều trị bằng thuốc kháng virus (ARV) đúng cách trong suốt thai kỳ, khi sinh và sau sinh. Trẻ sơ sinh cũng sẽ được điều trị dự phòng sau khi chào đời. Vì vậy, việc xét nghiệm HIV sớm cho phụ nữ mang thai là vô cùng quan trọng.
Những con đường KHÔNG lây truyền HIV
Có rất nhiều hiểu lầm về cách thức lây truyền HIV, gây ra sự kỳ thị và phân biệt đối xử không đáng có đối với những người nhiễm bệnh. HIV KHÔNG lây truyền qua những con đường sau:
- Tiếp xúc thông thường hàng ngày: Ví dụ như ôm, hôn (hôn xã giao), nắm tay, dùng chung nhà vệ sinh, bồn tắm, hoặc các vật dụng cá nhân không dính máu (như quần áo, khăn mặt).
- Ho hoặc hắt hơi: Virus HIV không lây truyền qua đường hô hấp.
- Muỗi hoặc các loại côn trùng khác đốt: HIV không thể sống và nhân lên trong cơ thể côn trùng.
- Ăn uống chung: Virus HIV không lây truyền qua thức ăn, nước uống hoặc việc dùng chung bát đũa.
- Bể bơi hoặc nhà tắm công cộng: Nồng độ virus HIV trong môi trường nước rất thấp và không đủ để gây lây nhiễm.

Triệu chứng của HIV: Các giai đoạn tiến triển và dấu hiệu nhận biết
Triệu chứng của HIV rất đa dạng và thay đổi tùy theo giai đoạn tiến triển của bệnh. Thông thường, bệnh sẽ trải qua ba giai đoạn chính: giai đoạn nhiễm trùng cấp tính, giai đoạn tiềm ẩn và giai đoạn AIDS.
Giai đoạn nhiễm trùng cấp tính: Những triệu chứng ban đầu thường gặp
Trong vòng 2 đến 4 tuần sau khi bị nhiễm HIV, nhiều người sẽ trải qua một giai đoạn gọi là nhiễm trùng cấp tính. Các triệu chứng trong giai đoạn này thường giống với các bệnh cảm cúm thông thường và có thể bao gồm:
- Sốt
- Đau họng
- Phát ban
- Đau nhức cơ và khớp
- Sưng hạch bạch huyết
- Mệt mỏi
Những triệu chứng này thường kéo dài từ vài ngày đến vài tuần, sau đó tự biến mất. Do các triệu chứng không đặc hiệu và dễ nhầm lẫn với các bệnh khác, nhiều người không biết mình đã bị nhiễm HIV trong giai đoạn này. Tuy nhiên, đây là giai đoạn mà lượng virus trong cơ thể người bệnh rất cao, và họ có khả năng lây truyền virus cho người khác rất lớn.
Giai đoạn tiềm ẩn (không triệu chứng): Virus âm thầm tấn công
Sau giai đoạn nhiễm trùng cấp tính, người nhiễm HIV sẽ bước vào giai đoạn tiềm ẩn hay còn gọi là giai đoạn không triệu chứng. Trong giai đoạn này, người bệnh thường cảm thấy hoàn toàn khỏe mạnh và không có bất kỳ biểu hiện bất thường nào. Tuy nhiên, virus HIV vẫn âm thầm nhân lên và tiếp tục tấn công hệ miễn dịch. Giai đoạn này có thể kéo dài từ vài năm đến thậm chí hơn 10 năm, tùy thuộc vào từng người và tốc độ tiến triển của bệnh.
Giai đoạn AIDS (giai đoạn cuối): Các bệnh nhiễm trùng cơ hội và biểu hiện lâm sàng
Khi số lượng tế bào CD4+ T trong cơ thể người nhiễm HIV giảm xuống dưới mức 200 tế bào/mm³ máu, hoặc khi họ mắc phải một số bệnh nhiễm trùng cơ hội nhất định, họ sẽ được chẩn đoán là đã chuyển sang giai đoạn AIDS. Đây là giai đoạn cuối cùng và nguy hiểm nhất của bệnh HIV. Lúc này, hệ miễn dịch của người bệnh đã bị suy yếu nghiêm trọng, khiến họ rất dễ mắc phải các bệnh nhiễm trùng cơ hội (các bệnh nhiễm trùng thường không gây bệnh ở người có hệ miễn dịch khỏe mạnh) và các bệnh ung thư. Các triệu chứng trong giai đoạn AIDS rất đa dạng và phụ thuộc vào loại bệnh nhiễm trùng cơ hội mà người bệnh mắc phải. Một số triệu chứng thường gặp bao gồm:
- Sụt cân không rõ nguyên nhân
- Tiêu chảy kéo dài
- Sốt dai dẳng
- Ho khan, khó thở
- Xuất hiện các vết loét hoặc mảng trắng trong miệng
- Nhiễm trùng da, mắt, hoặc các cơ quan khác
- Mệt mỏi nghiêm trọng
Nếu không được điều trị kịp thời, các bệnh nhiễm trùng cơ hội có thể gây ra những biến chứng nghiêm trọng và dẫn đến tử vong.
Chẩn đoán HIV: Các phương pháp xét nghiệm hiện đại và chính xác
Việc chẩn đoán sớm HIV là vô cùng quan trọng để người bệnh có thể được điều trị kịp thời và kiểm soát sự tiến triển của bệnh, cũng như giảm nguy cơ lây truyền cho người khác. Hiện nay, có nhiều phương pháp xét nghiệm HIV hiện đại và chính xác, giúp phát hiện virus một cách hiệu quả.
Xét nghiệm kháng thể/kháng nguyên HIV: Thời điểm nào nên thực hiện?
Đây là loại xét nghiệm phổ biến nhất để chẩn đoán nhiễm HIV. Xét nghiệm này tìm kiếm sự hiện diện của kháng thể (protein do hệ miễn dịch sản xuất để chống lại virus) hoặc kháng nguyên (một phần của virus) trong máu, nước bọt hoặc nước tiểu của người bệnh.
- Xét nghiệm kháng thể: Thường được thực hiện bằng cách lấy mẫu máu. Tuy nhiên, cơ thể cần một khoảng thời gian nhất định (thường là từ 3 đến 12 tuần) để sản xuất đủ kháng thể sau khi bị nhiễm HIV. Khoảng thời gian này được gọi là giai đoạn cửa sổ. Nếu xét nghiệm được thực hiện trong giai đoạn cửa sổ, kết quả có thể âm tính giả (nghĩa là người bệnh thực sự đã nhiễm HIV nhưng xét nghiệm lại không phát hiện ra).
- Xét nghiệm kháng nguyên/kháng thể: Đây là loại xét nghiệm mới hơn, có thể phát hiện cả kháng thể và một loại kháng nguyên đặc hiệu của virus HIV gọi là protein p24. Xét nghiệm này có thể phát hiện nhiễm HIV sớm hơn so với xét nghiệm kháng thể đơn thuần, thường là khoảng 2 đến 6 tuần sau khi phơi nhiễm.
Do giai đoạn cửa sổ, nếu bạn nghi ngờ mình có nguy cơ phơi nhiễm HIV, bạn nên đi xét nghiệm sau khoảng 4 tuần để có kết quả chính xác nhất. Nếu kết quả âm tính nhưng bạn vẫn lo lắng, bạn có thể xét nghiệm lại sau 3 tháng.

Xét nghiệm tải lượng virus HIV: Ý nghĩa trong theo dõi điều trị
Xét nghiệm tải lượng virus HIV đo lường số lượng bản sao virus HIV có trong một mililit máu của người bệnh. Xét nghiệm này không được sử dụng để chẩn đoán nhiễm HIV ban đầu, mà chủ yếu được dùng để theo dõi hiệu quả điều trị ở những người đã được chẩn đoán nhiễm HIV. Mục tiêu của điều trị là giảm tải lượng virus xuống mức thấp nhất có thể, lý tưởng nhất là dưới ngưỡng phát hiện của xét nghiệm (thường là dưới 20 bản sao/ml máu). Khi tải lượng virus không phát hiện được, người bệnh sẽ không còn khả năng lây truyền HIV cho người khác qua đường tình dục, đây là một khái niệm quan trọng được gọi là K=K (Không phát hiện = Không lây truyền).
Tầm quan trọng của việc xét nghiệm sớm và định kỳ
Việc xét nghiệm HIV sớm và định kỳ, đặc biệt đối với những người có nguy cơ cao, mang lại rất nhiều lợi ích:
- Phát hiện sớm: Giúp người bệnh biết được tình trạng sức khỏe của mình càng sớm càng tốt.
- Điều trị kịp thời: Cho phép người bệnh được điều trị bằng thuốc kháng virus (ARV) sớm, giúp kiểm soát sự nhân lên của virus, bảo vệ hệ miễn dịch và ngăn ngừa bệnh tiến triển sang giai đoạn AIDS.
- Giảm nguy cơ lây truyền: Những người biết mình nhiễm HIV và được điều trị sẽ có tải lượng virus thấp, giảm đáng kể nguy cơ lây truyền cho bạn tình và người thân.
- Tiếp cận các dịch vụ hỗ trợ: Người nhiễm HIV có thể được tiếp cận với các dịch vụ tư vấn, chăm sóc sức khỏe và hỗ trợ tâm lý từ các tổ chức và cộng đồng.
Điều trị HIV: Phác đồ điều trị ARV và một cuộc sống khỏe mạnh
Mặc dù hiện nay vẫn chưa có thuốc chữa khỏi hoàn toàn bệnh HIV, nhưng với sự phát triển của y học, đã có các loại thuốc kháng virus (ARV) rất hiệu quả, giúp người nhiễm HIV có thể sống khỏe mạnh và có tuổi thọ gần như người bình thường.
Thuốc kháng virus (ARV): Cơ chế hoạt động và vai trò trong kiểm soát HIV
Thuốc kháng virus (ARV) là nhóm thuốc được thiết kế để ức chế sự nhân lên của virus HIV trong cơ thể. Các loại thuốc ARV khác nhau có cơ chế tác động khác nhau, nhắm vào các giai đoạn khác nhau trong chu kỳ nhân lên của virus. Phác đồ điều trị HIV thường bao gồm việc kết hợp từ 2 đến 3 loại thuốc ARV khác nhau để đạt hiệu quả tối ưu và giảm nguy cơ kháng thuốc.
Tuân thủ điều trị ARV: Yếu tố then chốt để đạt hiệu quả
Việc tuân thủ điều trị ARV một cách nghiêm ngặt là yếu tố then chốt để đạt được hiệu quả điều trị tốt nhất. Người bệnh cần uống thuốc đúng giờ, đúng liều lượng theo chỉ định của bác sĩ. Việc bỏ lỡ liều thuốc hoặc uống không đúng giờ có thể khiến virus nhân lên nhanh hơn và dẫn đến tình trạng kháng thuốc, làm cho việc điều trị trở nên khó khăn hơn.
Tác dụng phụ của thuốc ARV và cách đối phó
Giống như bất kỳ loại thuốc nào khác, thuốc ARV cũng có thể gây ra một số tác dụng phụ ở một số người. Các tác dụng phụ thường gặp có thể bao gồm buồn nôn, tiêu chảy, mệt mỏi, đau đầu, phát ban… Tuy nhiên, hầu hết các tác dụng phụ này thường nhẹ và sẽ giảm dần sau một thời gian khi cơ thể đã quen với thuốc. Nếu bạn gặp phải bất kỳ tác dụng phụ nào nghiêm trọng hoặc kéo dài, hãy thông báo ngay cho bác sĩ để được tư vấn và điều chỉnh phác đồ điều trị phù hợp.
Những tiến bộ mới trong điều trị HIV
Trong những năm gần đây, đã có nhiều tiến bộ đáng kể trong lĩnh vực điều trị HIV, mang lại hy vọng cho hàng triệu người trên toàn thế giới. Một số tiến bộ nổi bật bao gồm:
- Thuốc ARV tác dụng kéo dài: Một số loại thuốc ARV mới chỉ cần tiêm hoặc uống mỗi tháng một lần, giúp đơn giản hóa việc điều trị và cải thiện sự tuân thủ của người bệnh.
- PrEP (Pre-exposure prophylaxis) – Dự phòng trước phơi nhiễm: Đây là một biện pháp phòng ngừa HIV hiệu quả bằng cách sử dụng thuốc ARV hàng ngày ở những người chưa nhiễm HIV nhưng có nguy cơ cao (ví dụ: bạn tình của người nhiễm HIV, người quan hệ tình dục không an toàn). PrEP giúp ngăn chặn virus HIV xâm nhập và gây bệnh nếu có phơi nhiễm xảy ra.
- PEP (Post-exposure prophylaxis) – Dự phòng sau phơi nhiễm: Đây là một biện pháp khẩn cấp để phòng ngừa lây nhiễm HIV sau khi có phơi nhiễm (ví dụ: quan hệ tình dục không an toàn với người có nguy cơ, dùng chung bơm kim tiêm). PEP bao gồm việc uống thuốc ARV trong vòng 72 giờ sau khi phơi nhiễm và kéo dài trong 28 ngày.
Phòng tránh HIV: Biện pháp chủ động bảo vệ bản thân và cộng đồng
Phòng tránh luôn tốt hơn chữa bệnh. Hiện nay, có nhiều biện pháp hiệu quả giúp chúng ta phòng tránh nguy cơ lây nhiễm HIV.
Quan hệ tình dục an toàn: Sử dụng bao cao su đúng cách
Sử dụng bao cao su đúng cách trong mỗi lần quan hệ tình dục (dù là qua đường âm đạo, hậu môn hay miệng) là một trong những biện pháp đơn giản và hiệu quả nhất để giảm nguy cơ lây nhiễm HIV và các bệnh lây truyền qua đường tình dục khác.
Không sử dụng chung bơm kim tiêm
Tuyệt đối không sử dụng chung bơm kim tiêm hoặc các dụng cụ tiêm chích khác. Nếu bạn là người sử dụng ma túy, hãy tìm đến các chương trình trao đổi bơm kim tiêm sạch để bảo vệ bản thân và cộng đồng.
Dự phòng sau phơi nhiễm (PEP) và dự phòng trước phơi nhiễm (PrEP)
Như mình đã đề cập ở trên, PEP và PrEP là hai biện pháp dự phòng HIV rất hiệu quả. Nếu bạn nghĩ rằng mình có thể đã bị phơi nhiễm HIV (ví dụ: sau khi quan hệ tình dục không an toàn hoặc dùng chung bơm kim tiêm), hãy tìm đến các cơ sở y tế càng sớm càng tốt để được tư vấn và cấp thuốc PEP. Nếu bạn thuộc nhóm người có nguy cơ cao nhiễm HIV, hãy tìm hiểu về PrEP và tham khảo ý kiến bác sĩ để biết liệu PrEP có phù hợp với bạn hay không.
Xét nghiệm HIV định kỳ
Xét nghiệm HIV định kỳ, đặc biệt nếu bạn có các yếu tố nguy cơ, là một cách chủ động để bảo vệ sức khỏe của bạn và người khác. Việc biết sớm tình trạng nhiễm HIV của mình sẽ giúp bạn được điều trị kịp thời và thực hiện các biện pháp phòng ngừa lây truyền hiệu quả.
Sống chung với HIV: Chia sẻ và đồng cảm từ những người trong cuộc
Sống chung với HIV không phải là dấu chấm hết. Với sự tiến bộ của y học và sự hỗ trợ của cộng đồng, những người nhiễm HIV vẫn có thể sống một cuộc sống khỏe mạnh, hạnh phúc và ý nghĩa.
Vượt qua sự kỳ thị và phân biệt đối xử
Một trong những thách thức lớn nhất mà người nhiễm HIV phải đối mặt chính là sự kỳ thị và phân biệt đối xử từ xã hội. Điều này có thể gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý, tinh thần và chất lượng cuộc sống của họ. Chúng ta cần hiểu rằng HIV không phải là một căn bệnh lây lan dễ dàng qua các tiếp xúc thông thường. Hãy thể hiện sự đồng cảm, tôn trọng và hỗ trợ đối với những người đang sống chung với HIV.
Xây dựng cuộc sống tích cực và ý nghĩa
Nhiều người nhiễm HIV đã và đang sống một cuộc sống rất tích cực và có những đóng góp to lớn cho xã hội. Điều quan trọng là người bệnh cần tuân thủ điều trị, duy trì một lối sống lành mạnh, ăn uống đầy đủ, tập thể dục thường xuyên và giữ tinh thần lạc quan.
Các tổ chức hỗ trợ người nhiễm HIV
Hiện nay, có rất nhiều tổ chức và cộng đồng hỗ trợ người nhiễm HIV, cung cấp các dịch vụ tư vấn, chăm sóc sức khỏe, hỗ trợ tâm lý và giúp họ hòa nhập cộng đồng. Nếu bạn hoặc người thân đang sống chung với HIV, đừng ngần ngại tìm kiếm sự giúp đỡ từ các tổ chức này.
Câu hỏi thường gặp về HIV (FAQ)
Để giúp bạn hiểu rõ hơn về HIV, mình xin tổng hợp một số câu hỏi thường gặp về chủ đề này:
- HIV có chữa khỏi được không? Hiện tại, vẫn chưa có thuốc chữa khỏi hoàn toàn bệnh HIV, nhưng có các loại thuốc kháng virus (ARV) rất hiệu quả giúp kiểm soát virus và cho phép người nhiễm HIV sống khỏe mạnh.
- Người nhiễm HIV có thể có con không? Có. Với sự hỗ trợ của y học (ví dụ: điều trị ARV cho người mẹ, can thiệp y tế trong quá trình sinh và cho con bú), nguy cơ lây truyền HIV từ mẹ sang con có thể giảm xuống rất thấp.
- Tuổi thọ của người nhiễm HIV hiện nay là bao lâu? Nếu được chẩn đoán sớm và điều trị ARV đúng cách, người nhiễm HIV có thể có tuổi thọ gần như người bình thường.
- Chi phí điều trị HIV có tốn kém không? Tại Việt Nam, thuốc ARV thường được cấp miễn phí cho người nhiễm HIV thông qua các chương trình quốc gia.
Hy vọng những thông tin mà mình chia sẻ đã giúp bạn hiểu rõ hơn về HIV. Hãy nhớ rằng, hiểu biết là sức mạnh. Chúng ta hãy cùng nhau nâng cao nhận thức về HIV để bảo vệ bản thân, gia đình và cộng đồng, đồng thời xóa bỏ sự kỳ thị và phân biệt đối xử đối với những người đang sống chung với HIV. Nếu bạn có bất kỳ thắc mắc nào khác, đừng ngần ngại chia sẻ nhé!